DONALD TRUMP KHAI HỎA: NƯỚC MỸ GIẢI PHÓNG, HAY THẾ GIỚI HỖN LOẠN?

DONALD TRUMP KHAI HỎA: NƯỚC MỸ GIẢI PHÓNG, HAY THẾ GIỚI HỖN LOẠN?

Ngày 2 tháng 1, một tiếng nổ long trời lở đất vang vọng từ Washington, D.C. Không phải bom đạn, mà là một quả bom kinh tế - "Thuế Quan Đối Ứng Toàn Cầu" do Tổng Thống Donald Trump kích nổ! Ông tuyên bố thẳng thừng: "Ngày 2 tháng 1 là ngày GIẢI PHÓNG!", và thế giới rúng động. Giới chính trị gia, doanh nhân, truyền thông, mạng xã hội... tất cả đều quay cuồng trong cơn địa chấn này.

Những kẻ yếu tim, những kẻ "toàn cầu hóa" run rẩy. Nhưng những người yêu nước Mỹ, những người thấy rõ sự mục ruỗng của cái gọi là "toàn cầu hóa" đang hân hoan!

Thủ Tướng Canada, Cony, dám lớn tiếng thách thức, rằng biện pháp này sẽ "tạo ra đống đổ nát kinh tế toàn cầu" và Ottawa sẵn sàng "lãnh đạo kinh tế toàn cầu"? Nực cười! Canada sẽ lãnh đạo bằng cách nào, khi nền kinh tế phụ thuộc hoàn toàn vào Mỹ? Đây chỉ là lời lẽ của kẻ thua cuộc, kẻ đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ.

Ở Anh, tờ The Times đưa tin Thủ Tướng K. Starmer sẽ tuyên bố "sự kết thúc của toàn cầu hóa" vào ngày 7 tháng 4. Thật đáng buồn cho nước Anh, một quốc gia từng thống trị thế giới, giờ đây chỉ còn biết than vãn về "sự kết thúc". Họ đã bán rẻ chủ quyền quốc gia cho EU, và giờ đây phải trả giá!

Thủ Tướng Singapore, Hoàng Tuần Tài, cũng rên rỉ về "kỷ nguyên toàn cầu hóa dựa trên luật lệ và thương mại tự do đã kết thúc". "Luật lệ"? "Tự do"? Những khái niệm này chỉ là cái cớ để các cường quốc lợi dụng và bóc lột các quốc gia nhỏ bé! Singapore đã hưởng lợi từ "toàn cầu hóa", nhưng giờ đây phải đối mặt với thực tế phũ phàng: không có bữa trưa nào là miễn phí!

Đáng chú ý nhất là lời đe dọa của Trung Quốc: "sẽ chiến đấu đến cùng" nếu Mỹ áp thêm thuế. "Chiến đấu"? Bằng cách nào? Bằng cách tiếp tục ăn cắp tài sản trí tuệ? Bằng cách tiếp tục thao túng tiền tệ? Bằng cách tiếp tục bóc lột công nhân? Trung Quốc đã quá quen với việc hưởng lợi từ "toàn cầu hóa", và giờ đây, khi bị tước đoạt đặc quyền, họ trở nên hung hăng.

Ngân hàng Gom vội vàng dự đoán nguy cơ suy thoái kinh tế Mỹ tăng vọt. Nhưng chúng ta không sợ! Nước Mỹ đã trải qua những thời kỳ khó khăn hơn nhiều, và chúng ta luôn biết cách vượt qua. Chúng ta có tinh thần của những người tiên phong, ý chí của những người yêu nước, và sự lãnh đạo của một Tổng Thống kiên định.

Thậm chí, ngay cả trong hàng ngũ tỷ phú và chính trị gia ủng hộ Tổng Thống Trump cũng xuất hiện mâu thuẫn và rạn nứt. Những kẻ cơ hội, những kẻ chỉ biết đến lợi ích cá nhân đang phản bội lại đất nước. Nhưng chúng ta không nao núng! Chúng ta biết ai là bạn, ai là thù.

Hiện tại, mức thuế mới đã được hoãn áp dụng 90 ngày (ngoại trừ Trung Quốc) để đàm phán. Nhưng hãy nhớ: đây không phải là sự nhân nhượng, mà là cơ hội để các quốc gia khác suy nghĩ lại về con đường mà họ đã chọn. Toàn cầu hóa đã CHÍNH THỨC KẾT THÚC!

Vậy, "toàn cầu hóa" thực chất là gì? Nó là một kế hoạch thâm độc, nhiều lớp lang, ảnh hưởng sâu rộng đến từng quốc gia, từng con người. Nó là một thứ chủ nghĩa – chủ nghĩa toàn cầu – một hệ thống lý thuyết được xây dựng để dẫn dắt (hay đúng hơn là LỪA DỐI) nhân loại.

Nền tảng của "toàn cầu hóa" là các cuộc cách mạng công nghiệp và sự phát triển khoa học kỹ thuật. Những tiến bộ này đã thu hẹp khoảng cách địa lý, biến thế giới thành "một ngôi làng". Nhưng ai là người hưởng lợi từ "ngôi làng" này? Chính là giới thượng lưu, giới tinh hoa của phương Tây.

"Toàn cầu hóa" mang theo lý tưởng "thế giới đại đồng", tham vọng mở rộng quyền lực và lòng tham vô đáy. Nó sử dụng những "ước mơ" và "hy vọng" của dân chúng làm công cụ thuyết phục: "tiện nghi vật chất", "tương lai phồn vinh", "xã hội tốt đẹp", "dân chủ tự do bình đẳng"... Những lời hứa này chỉ là MÙ CANG CHẢI!

"Toàn cầu hóa" đe dọa rằng đây là một "quy trình tất yếu" sau Chiến Tranh Lạnh. Những ai không thích nghi sẽ bị nghiền nát. Nhưng chúng ta không sợ! Chúng ta không cần phải "thích nghi" với một hệ thống mục ruỗng!

Cuốn sách "The Lexus and the Olive Tree" của Thomas Friedman là một ví dụ điển hình cho sự tuyên truyền của "toàn cầu hóa". Giới tinh hoa phương Tây sẽ điều khiển "toàn cầu hóa" bằng công cụ gì? Bằng các ĐỊNH CHẾ TOÀN CẦU! Liên Hợp Quốc, Ngân Hàng Thế Giới, Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế, Tổ Chức Thương Mại Thế Giới, NATO, Tổ Chức Y Tế Thế Giới, UNESCO... Tất cả đều là công cụ để áp đặt ý chí của giới tinh hoa lên toàn thế giới.

Hội nghị thượng đỉnh kinh tế thế giới (WEF) tại Davos là nơi giới tinh hoa "vẽ nên tương lai nhân loại". Họ đặt ra các tiêu chuẩn chung, định hướng dòng tiền, kiểm duyệt thông tin. Họ kêu gọi "giảm thiểu vai trò của biên giới quốc gia", thuyết phục rằng "sở hữu vật chất không còn là trung tâm của hạnh phúc". Họ muốn các quốc gia GIAO NỘP QUYỀN TỰ CHỦ! Họ muốn người dân GIAO NỘP QUYỀN TỰ CHỦ TÀI SẢN!

Nói tóm lại: hãy đi theo họ, làm theo họ, và thế giới sẽ có hòa bình và phồn thịnh. NHƯNG ĐÓ LÀ LỜI NÓI DỐI!

Vận tải biển bằng container là một yếu tố quan trọng thúc đẩy toàn cầu hóa. Nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta phải phụ thuộc vào các cảng biển lớn trên thế giới. Chúng ta có thể xây dựng lại chuỗi cung ứng trong nước, tạo ra việc làm cho người Mỹ, và tăng cường an ninh quốc gia.

Quyết định bán các cảng biển của tỷ phú Lý Gia Thành cho thấy ông ta đã "ngửi" thấy mùi "kết thúc của toàn cầu hóa". Ông ta đã đoán trước được rằng chính quyền Trump sẽ chấm dứt "toàn cầu hóa", và ông ta đã hành động để bảo vệ tài sản của mình.

Nếu "toàn cầu hóa" chỉ toàn là những điều tích cực và tốt đẹp, thì tại sao lại có những người muốn chấm dứt nó? Ai được, ai mất trong "toàn cầu hóa"?

Trung Quốc đã lợi dụng "toàn cầu hóa" để trở thành cường quốc kinh tế thứ hai thế giới. Họ đã đánh cắp công nghệ, thao túng tiền tệ, và bóc lột công nhân. Giới chính trị gia phương Tây đã nhắm mắt làm ngơ, vì lợi ích kinh tế trước mắt.

Nhưng "toàn cầu hóa" đã gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho các quốc gia khác. Nó làm suy yếu chủ quyền kinh tế, phá hủy các ngành công nghiệp trong nước, và gia tăng bất bình đẳng. Nó biến thế giới thành một "nền kinh tế đơn nhất", nơi các doanh nghiệp nhỏ và các ngành nghệ thuật truyền thống bị chèn ép.

Ở Jamaica, việc nhập khẩu sữa bò giá rẻ đã khiến nông dân địa phương phá sản. Ở Mexico, nhiều việc làm đã chuyển sang Trung Quốc. Ở Châu Phi, khoáng sản bị khai thác xuất khẩu, nhưng người dân địa phương không được hưởng lợi.

"Toàn cầu hóa" đã không mang lại phồn vinh, hạnh phúc, dân chủ, tự do, và công bằng cho tất cả mọi người. Nó chỉ làm giàu cho một số ít người, trong một số ít quốc gia.

Ngay cả Âu Mỹ cũng chịu thiệt hại. Sản xuất dịch chuyển sang Trung Quốc, khiến người lao động Mỹ mất việc làm. Sự phân hóa giàu nghèo ngày càng gia tăng. Xã hội bị chia rẽ. Chính phủ phải cứu trợ và phình to.

Khi Hoa Kỳ và Âu Châu suy giảm năng lực sản xuất, họ cũng thui chột năng lực quân sự. Một cường quốc quân sự trước hết phải là một cường quốc sản xuất!

Phó Tổng Thống JD Vens đã nhận định rằng "thuế đối ứng" là "thuốc giải độc" cho nền kinh tế "toàn cầu hóa". Ông nói rằng "chúng ta vay tiền từ những bần nông Trung Quốc để mua những thứ mà họ sản xuất". Đây không phải là công thức thịnh vượng!

Tổng Thống Donald Trump thừa nhận rằng "những chính sách thuế quan mới sẽ không dễ chịu đối với người dân Mỹ". Nhưng ông khẳng định rằng đây là bước đi cần thiết để "danh lại lợi thế cho nền kinh tế Mỹ". Chúng ta từng là những "trụ cột ngu ngốc và bất lực", nhưng không còn nữa!

Tóm lại, lợi ích và cơ hội mà "toàn cầu hóa" mang lại chỉ tập trung ở một số ít người trong một số ít quốc gia. Tham vọng điều khiển toàn cầu đã tự chứng tỏ là một nhiệm vụ bất khả thi.

Vì sao ông Trump tuyên bố ngày 2 tháng 1 là ngày GIẢI PHÓNG? Vì lý tưởng "toàn cầu hóa" đã nuôi lớn con quái vật Trung Quốc, khiến nền kinh tế thế giới phụ thuộc vào nó. Vì lợi ích kinh tế, phương Tây đã bán rẻ đạo nghĩa và các giá trị phổ quát.

Nước Mỹ MAGA phải cắt rời mình ra khỏi khối u ác tính này, lấy lại sự thịnh vượng và quyền tự chủ. Thiết lập lại luật chơi. Cho nên, có thể gọi đó là một sự GIẢI PHÓNG!

Ngày 9 tháng 4, Bộ Trưởng Tài Chính Mỹ Scott Kennet Hommer Bon đã nói rằng "Trung Quốc là nền kinh tế mất cân bằng nhất trong lịch sử thế giới hiện đại, và họ là nguồn gốc lớn nhất của các vấn đề thương mại của Hoa Kỳ". Mưu lược thuế quan này đã khiến nước Mỹ trở lại nắm thế chủ động.

75 quốc gia được hóa áp mức thuế cao để tiếp tục đàm phán với nước Mỹ trong 90 ngày, ngoại trừ Trung Quốc. Trung Quốc đã tạo ra lý do chính đáng để bị Mỹ áp thuế nặng nề. Mưu toan trở thành thủ lĩnh kháng Mỹ của Trung Quốc đã thất bại, cùng với sự sụp đổ của "toàn cầu hóa"!

Mới hơn Cũ hơn

نموذج الاتصال