Thưa quý vị, liệu chúng ta có đang chứng kiến một ván cờ địa chính trị khổng lồ, nơi mỗi nước đi không chỉ định đoạt vận mệnh của từng quốc gia mà còn viết lại trật tự thế giới? Hoa Kỳ, Nga và Trung Quốc – ba siêu cường hiện đại – đang tái hiện những màn đấu trí đỉnh cao giống như thời Tam Quốc cổ đại. Nhưng lần này, câu chuyện không nằm trong sách sử mà đang diễn ra ngay trước mắt chúng ta.
Tổng thống Donald Trump, người luôn được biết đến với phong cách lãnh đạo đầy táo bạo, đã chọn con đường khác biệt: liên minh với Nga để đối đầu trực diện với Trung Quốc. Một chiến lược khiến nhiều người phải giật mình vì sự sắc bén và toan tính sâu xa. Nhưng tại sao ông lại chọn bước đi này? Phải chăng lịch sử đang lặp lại khi các nước lớn tìm kiếm đồng minh để chống lại kẻ thù chung?
Hãy quay ngược dòng thời gian về cuối thời Đông Hán, khi Tào Tháo, Tôn Quyền và Lưu Bị tạo nên thế chân vạc, phân chia thiên hạ thành ba phần. Ngày nay, trên bàn cờ quốc tế, Hoa Kỳ, Nga và Trung Quốc cũng đang làm điều tương tự. Chỉ có điều, vai trò của các “nhân vật” đã thay đổi. Nếu coi Hoa Kỳ là Tào Tháo mạnh mẽ và giàu tài nguyên, thì Nga giống như Tôn Quyền – khôn ngoan nhưng bị cô lập. Còn Trung Quốc, dưới sự dẫn dắt của Tập Cận Bình, đóng vai Lưu Bị với tham vọng bành trướng quyền lực khắp khu vực châu Á – Thái Bình Dương.
Nhưng đừng vội kết luận rằng mọi thứ sẽ dễ dàng. Chiến lược của Trump không chỉ đơn thuần là "liên Ngô kháng Tào" theo cách truyền thống. Nó phức tạp hơn nhiều. Ông hiểu rõ rằng để đối phó với Trung Quốc, ông cần sự hợp tác từ Nga. Đó là lý do vì sao Tổng thống Trump quyết tâm cải thiện mối quan hệ với Tổng thống Putin, bất chấp sự phản đối gay gắt từ cánh tả và truyền thông phương Tây.
Liệu đây có phải là một canh bạc quá mạo hiểm? Rõ ràng, nếu thành công, nó sẽ mang lại lợi ích to lớn cho Hoa Kỳ: giảm chi phí quân sự ở Ukraina, tăng cường hợp tác kinh tế với Nga, và tập trung nguồn lực vào cuộc cạnh tranh chiến lược với Trung Quốc. Nhưng nếu thất bại, hậu quả có thể là một cuộc khủng hoảng toàn cầu mới, nơi niềm tin giữa các siêu cường sụp đổ hoàn toàn.
Trong bối cảnh căng thẳng leo thang, vấn đề Đài Loan và biển Đông trở thành hai điểm nóng không thể bỏ qua. Đây không chỉ là những vùng lãnh thổ tranh chấp; chúng là biểu tượng cho sức mạnh quân sự, kinh tế và ảnh hưởng chính trị. Với Mỹ, bảo vệ Đài Loan đồng nghĩa với việc duy trì sự ổn định ở khu vực Thái Bình Dương. Với Trung Quốc, chiếm giữ Đài Loan sẽ giúp họ mở rộng quyền kiểm soát lên toàn bộ chuỗi cung ứng công nghệ bán dẫn – một ngành công nghiệp then chốt của thế kỷ 21.
Nhưng cuộc chơi không dừng lại ở đó. Lệnh trừng phạt dầu mỏ Iran gần đây của Hoa Kỳ là một đòn đánh kép: vừa nhắm vào Tehran, vừa gây áp lực lên Bắc Kinh. Trung Quốc, vốn phụ thuộc nặng nề vào nguồn dầu nhập khẩu từ Iran, giờ đây phải đối mặt với bài toán khó giải. Họ có thể tiếp tục mua dầu Iran và chịu rủi ro bị Mỹ trừng phạt, hay phải tìm kiếm các nguồn cung thay thế – điều không hề dễ dàng trong bối cảnh thị trường năng lượng toàn cầu ngày càng biến động.
Và rồi, đâu là vai trò của các đồng minh truyền thống như Ả Rập Saudi và Nga? Liệu Riyadh có sẵn sàng đứng về phía Washington trong cuộc đối đầu này, hay họ sẽ chọn cách cân bằng quan hệ với cả Mỹ và Trung Quốc? Còn Moscow, sau những dấu hiệu hòa giải với Washington, liệu có thực sự rời xa quỹ đạo ảnh hưởng của Bắc Kinh?
Mọi nước đi đều ẩn chứa rủi ro. Mỗi quyết định đều có thể dẫn đến những hậu quả khôn lường. Nhưng chính sự phức tạp và kịch tính ấy khiến ván cờ địa chính trị hiện đại trở nên cuốn hút hơn bao giờ hết. Chúng ta đang sống trong một thời khắc lịch sử, nơi các siêu cường không ngừng đấu trí, đấu lực để giành lấy vị thế thống trị toàn cầu.
Vậy, ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc chơi này? Là Hoa Kỳ với chiến lược "America First", hay Trung Quốc với giấc mơ "Made in China 2025"? Hay biết đâu, Nga sẽ bất ngờ trở thành nhân tố quyết định, đưa bàn cờ sang một hướng đi hoàn toàn mới? Tất cả vẫn còn là ẩn số.