NƯỚC CỜ CỰC CAO TAY CỦA TT TRUMP LY GIÁN NGA - TRUNG, TẬP CẬN BÌNH ĐỨNG HÌNH

NƯỚC CỜ CỰC CAO TAY CỦA TT TRUMP LY GIÁN NGA - TRUNG, TẬP CẬN BÌNH ĐỨNG HÌNH


Từ Moscow đến Washington, ba thành phố, ba số phận, đang xoay chuyển trong một ván cờ chính trị chưa từng có tiền lệ. Khi màn đêm bao trùm bầu trời châu Âu, một cuộc điện đàm kéo dài hàng giờ đã thay đổi hoàn toàn cục diện. Donald Trump – người đàn ông mang tham vọng định hình lại thế giới – đã đối thoại với Vladimir Putin, nhà lãnh đạo Nga đang vật lộn giữa cuộc chiến kéo dài suốt ba năm và nền kinh tế bị siết chặt bởi các lệnh cấm vận. Cuộc trò chuyện diễn ra khi tiếng gầm rít của UAV vẫn vang vọng trên bầu trời Donetsk, khi những đoàn xe thiết giáp lạnh lùng di chuyển qua miền Đông Ukraine giá băng.

Và rồi, một quyết định gây chấn động được đưa ra: hòa bình, hoặc ít nhất là khởi đầu của một thứ gì đó mang dáng dấp hòa bình. Không còn những lời đe dọa lạnh lùng từ NATO, không còn những tuyên bố cứng rắn từ Washington. Thay vào đó là một thỏa thuận bất ngờ. Trump gọi đó là "lẽ thường tình" (common sense), nhưng với châu Âu, đây là một cú sốc chiến lược chưa từng có. Lần đầu tiên kể từ khi tiếng súng vang lên ở Donbas, Mỹ chìa tay về phía Nga, để lại Ukraine đứng bên lề, loay hoay tìm lại vị thế của mình. Vậy, động cơ thực sự của Trump là gì? Đây có phải là nước cờ cao tay nhằm ép Nga từ bỏ cuộc chiến, hay là một kế hoạch lớn hơn để tái cấu trúc trật tự toàn cầu? Và quan trọng nhất, Trung Quốc, châu Âu và Ukraine sẽ phản ứng ra sao?

Cuộc đàm phán Trump-Putin bắt đầu. Quý vị thân mến, gần đây, Tổng thống Donald Trump tuyên bố rằng các cuộc đàm phán nhằm chấm dứt cuộc chiến tại Ukraine sẽ được khởi động ngay lập tức sau một cuộc điện đàm dài và hiệu quả với Tổng thống Nga Vladimir Putin vào tối ngày 13 tháng 2 năm 2025. Trong cuộc trao đổi lịch sử này, hai nhà lãnh đạo đã đạt được một thỏa thuận quan trọng: cử các phái đoàn đại diện để tiến hành đàm phán về lệnh ngừng bắn, đồng thời thống nhất kế hoạch thăm viếng lẫn nhau trong thời gian tới.

Trên mạng xã hội Truth Social, Tổng thống Trump viết: "Tôi vừa có một cuộc điện đàm dài và vô cùng hiệu quả với Tổng thống Vladimir Putin của Nga. Chúng tôi đã thảo luận về Ukraine, Trung Đông, năng lượng, trí tuệ nhân tạo, sức mạnh của đồng đô la và nhiều chủ đề khác. Chúng tôi cùng suy ngẫm về lịch sử vĩ đại của hai quốc gia, và thực tế rằng chúng ta đã từng chiến đấu thành công cùng nhau trong Thế chiến II. Tôi nhắc lại rằng, Nga đã mất hàng chục triệu người trong cuộc chiến đó, và chúng ta cũng vậy. Chúng tôi đã nói về những điểm mạnh của hai quốc gia và lợi ích to lớn khi một ngày nào đó chúng ta có thể hợp tác."

Nhưng trước hết, như cả hai đã đồng ý, mục tiêu ưu tiên là chấm dứt hàng triệu cái chết đang diễn ra trong cuộc chiến giữa Nga và Ukraine. Tổng thống Putin thậm chí đã sử dụng khẩu hiệu tranh cử mạnh mẽ của Trump – "lẽ thường" (common sense). Cả hai đều tin tưởng mạnh mẽ vào điều đó. Họ đã đồng ý hợp tác chặt chẽ, bao gồm cả việc cùng nhau thăm các quốc gia khác. Họ cũng đồng ý để các đội đàm phán của mỗi bên bắt đầu ngay lập tức. Trump cho biết ông sẽ gọi điện ngay cho Tổng thống Zelenskyy của Ukraine để thông báo về cuộc trò chuyện này.

Trump đã chỉ định Ngoại trưởng Marco Rubio, Giám đốc CIA John Radcliffe, Cố vấn An ninh Quốc gia Michael Waltz và Đại sứ kiêm Đặc phái viên Steve dẫn đầu các cuộc đàm phán mà ông tin rằng sẽ thành công. Hàng triệu người đã thiệt mạng trong một cuộc chiến mà lẽ ra đã không xảy ra nếu ông còn là tổng thống. Nhưng nó đã xảy ra, vì vậy chúng ta phải ngăn chặn nó. Không thể để thêm bất kỳ mạng sống nào phải hy sinh.

Trump bày tỏ lòng cảm ơn Tổng thống Putin vì sự chân thành và nỗ lực của ông ấy trong cuộc gọi này, đồng thời cảm ơn việc trả tự do cho Fogan – một người tuyệt vời mà Trump đã đích thân chào đón tại Nhà Trắng. Ông tin rằng nỗ lực này sẽ dẫn đến một thỏa thuận thành công rất sớm.

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Pete Hegset nhấn mạnh rằng việc Ukraine trở lại biên giới trước năm 2014 là mục tiêu không thực tế trong quá trình hòa giải. Việc cố gắng giành lại toàn bộ lãnh thổ sẽ chỉ kéo dài chiến tranh và gây thêm đau khổ. Ông cũng khẳng định rằng Trump không ủng hộ Ukraine gia nhập NATO trong thỏa thuận hòa bình và mong muốn các nước châu Âu đóng góp nhiều hơn về tài chính và quân sự cho Ukraine, trong khi Mỹ tập trung vào an ninh của chính mình và đối phó với thách thức từ Trung Quốc. Sẽ không có binh sĩ Mỹ nào được triển khai tới Ukraine.

Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy cũng đã có cuộc điện đàm khoảng một giờ đồng hồ với Trump. Chánh văn phòng Tổng thống Ukraine cho biết hai ông Zelenskyy và Trump đã đồng ý rằng các đội ngũ sẽ ngay lập tức bắt đầu công việc để chấm dứt cuộc chiến. Dự kiến, Zelenskyy sẽ gặp Phó Tổng thống Mỹ J.D. Vance và Ngoại trưởng Marco Rubio tại Hội nghị An ninh Munich trong tuần này.

Đáng chú ý là thái độ của chính quyền Trump trong chính sách với Nga. Trump chọn cách đưa Nga trở lại hội nhập toàn cầu thay vì cô lập như trước đây. Tổng thống Mỹ cho rằng Nga nên tái gia nhập G7. Sự thay đổi bất ngờ trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ dưới thời Trump đã khiến thế giới trải qua một cú sốc mạnh mẽ trong 24 giờ qua, đặc biệt là châu Âu và Trung Quốc. Họ đang đứng ngồi không yên.

Nhưng sự phối hợp Mỹ-Nga lại mang lại những điều tốt đẹp hơn. Trước tiên, hãy nói về việc hợp tác Mỹ-Nga và mời Nga tái gia nhập G7. Sau khi Nga sáp nhập bất hợp pháp bán đảo Crimea của Ukraine, liên minh tám nền kinh tế lớn thế giới (G8) đã trục xuất Nga ra khỏi tổ chức này. Tuy nhiên, hôm 13 tháng 2, Tổng thống Trump cho biết ông muốn đảo ngược quyết định này và cho phép Nga tái gia nhập nhóm các nền dân chủ công nghiệp lớn trên thế giới.

Ông nói: "Tôi rất muốn họ quay lại. Tôi nghĩ việc trục xuất họ là một sai lầm." Điều này dễ hiểu, thưa quý vị. Việc loại Nga khỏi G8 được coi là một biện pháp cô lập Nga và cắt đứt các kênh đối thoại giữa các quốc gia lớn. Trump tin rằng giữ Nga trong nhóm này – dù có những bất đồng về chính trị và quân sự – sẽ giúp các quốc gia phương Tây duy trì các cuộc đàm phán trực tiếp với Nga, từ đó giải quyết những vấn đề quốc tế lớn hơn như an ninh toàn cầu và tình hình ở Ukraine.

Hơn nữa, Trung Quốc và Nga ngày càng trở thành đối thủ lớn hơn của Mỹ trên trường quốc tế. Việc giữ Nga trong G8 sẽ giúp Mỹ thúc đẩy sự hợp tác và ảnh hưởng với Nga, qua đó giảm thiểu khả năng liên kết giữa Nga và các cường quốc khác, ví dụ như Trung Quốc. Trump cho rằng việc Nga tham gia vào các quyết định chính trị và kinh tế toàn cầu sẽ giúp kiểm soát sự trỗi dậy của Bắc Kinh và tạo sự cân bằng quyền lực trong khu vực.

Nga là một cường quốc năng lượng toàn cầu, đặc biệt là về dầu mỏ và khí đốt. Việc Nga bị loại khỏi G8 ảnh hưởng đến các cuộc đối thoại về an ninh năng lượng toàn cầu. Việc duy trì Nga trong G8 sẽ giúp Mỹ và các nước phương Tây đảm bảo được một sự hợp tác năng lượng ổn định hơn. Dù sao đi nữa, việc loại Nga khỏi G8 bị coi là một quyết định quá cứng rắn và không linh hoạt. Trump muốn tìm kiếm các giải pháp mang tính thực dụng hơn, chẳng hạn như trực tiếp đàm phán với các quốc gia mà Mỹ có quan hệ căng thẳng, bao gồm cả Nga.

Đối với Nga, việc tái gia nhập G7 sẽ giúp họ cải thiện vị thế chính trị và kinh tế trên trường quốc tế. Nga sẽ có cơ hội phát triển các mối quan hệ thương mại và đầu tư với các quốc gia G7, điều này rất quan trọng trong bối cảnh các lệnh trừng phạt và cô lập kinh tế đã khiến nền kinh tế của Nga gặp vô vàn khó khăn. Quan trọng nhất, họ có thể tiếp cận công nghệ tiên tiến từ các quốc gia G7, đặc biệt trong các lĩnh vực như năng lượng, công nghệ thông tin, trí tuệ nhân tạo và hạ tầng. Điều này sẽ giúp Nga hiện đại hóa nền kinh tế và thúc đẩy tăng trưởng trong các ngành công nghiệp quan trọng.

Việc tái gia nhập G7 cũng mang lại cho Nga các cơ hội hợp tác đầu tư lớn từ các quốc gia G7, giúp thúc đẩy các dự án cơ sở hạ tầng, cải thiện môi trường kinh doanh và phát triển các ngành công nghiệp mới. Với Mỹ, Nga có thể đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết các cuộc khủng hoảng quốc tế như Syria, Iran và Triều Tiên. Nga có ảnh hưởng quan trọng đối với các vấn đề an ninh quốc tế, đặc biệt là trong các khu vực như châu Âu, Trung Đông và châu Á. Mỹ và G7 có thể sử dụng sự tham gia của Nga để thúc đẩy đàm phán kiểm soát vũ khí và không phổ biến vũ khí hạt nhân – một vấn đề quan trọng trong việc duy trì hòa bình và ổn định toàn cầu.

Đáng chú ý, nếu Mỹ và Nga bắt tay hợp tác chặt chẽ hơn trong các vấn đề quốc phòng, điều này có thể giúp giảm bớt căng thẳng quân sự, đặc biệt là trong các khu vực như châu Âu, Trung Đông và châu Á. Khi căng thẳng quân sự được giảm thiểu, chi tiêu quốc phòng của Hoa Kỳ sẽ không cần phải tăng mạnh để đối phó với những mối đe dọa quân sự từ Nga hoặc các quốc gia khác. Ví dụ, việc hợp tác trong các thỏa thuận kiểm soát vũ khí hạt nhân như START và kiểm soát vũ khí thông thường có thể giúp Mỹ và Nga giảm bớt một phần chi phí quân sự liên quan đến hệ thống vũ khí và chiến lược.

Rõ ràng, việc chia sẻ trách nhiệm quân sự với Nga giúp phân bổ gánh nặng chi tiêu quân sự cho cả Nga và Mỹ thay vì chỉ Mỹ phải gánh chịu một mình. Mặt khác, Mỹ và Nga có thể hợp tác trong các lĩnh vực như phòng thủ tên lửa, quản lý vũ khí hạt nhân và phát triển các công nghệ quốc phòng tiên tiến. Điều này dẫn đến chia sẻ chi phí nghiên cứu và phát triển, làm giảm gánh nặng chi tiêu quân sự của Mỹ trong một số lĩnh vực công nghệ cao. Nga và Mỹ có thể hợp tác trong các dự án quân sự chung hoặc hoạt động giữ hòa bình quốc tế, từ đó giảm bớt chi phí và tăng cường hiệu quả quân sự mà không cần gia tăng đáng kể ngân sách quốc phòng.

Lúc này, Tổng thống Trump đang muốn giảm một nửa chi tiêu quốc phòng của Hoa Kỳ, và cho phép Nga trở lại G7 chính là một bước đi chiến lược khôn ngoan. Mỹ và Nga phá băng quan hệ đối ngoại, Trung Quốc đứng ngồi không yên.

Một sự hợp tác chặt chẽ hơn với Nga sẽ giúp Mỹ giảm bớt sự phụ thuộc vào Trung Quốc trong nhiều lĩnh vực chiến lược quan trọng, đặc biệt là năng lượng. Moscow, với vai trò là một trong những nhà cung cấp năng lượng hàng đầu thế giới, có thể tác động đáng kể đến cán cân cung cầu toàn cầu. Trong khi đó, Bắc Kinh là quốc gia nhập khẩu năng lượng lớn nhất thế giới và phụ thuộc chủ yếu vào nguồn cung từ Iran và Nga. Nếu quan hệ giữa Moscow và phương Tây, đặc biệt là Washington, trở nên khăng khít hơn, Nga hoàn toàn có thể điều chỉnh giá cả hoặc thậm chí hạn chế xuất khẩu năng lượng sang Trung Quốc, đặc biệt khi tham gia vào các thỏa thuận toàn cầu có lợi cho phương Tây.

Điều này sẽ đặt Bắc Kinh vào thế khó, buộc họ phải lựa chọn giữa việc mua năng lượng với giá cao hơn hoặc tìm kiếm nguồn thay thế từ Iran – một quốc gia vốn đang bị Mỹ áp đặt các biện pháp trừng phạt nghiêm ngặt, hạn chế khả năng xuất khẩu của Tehran. Hệ quả là chi phí năng lượng tại Trung Quốc có thể tăng vọt, làm trầm trọng thêm tình trạng thiếu hụt năng lượng nội địa. Ngay cả khi Trung Quốc xoay sở để mua năng lượng từ các nguồn khác, điều này vẫn có thể đẩy giá năng lượng toàn cầu leo thang, đồng thời gây ra bất ổn trong chuỗi cung ứng. Các quốc gia như Ả Rập Saudi, Nigeria hay Venezuela có thể gặp khó khăn trong việc duy trì nguồn cung ổn định, đặc biệt trong bối cảnh nhu cầu toàn cầu tăng cao. Nếu những nền kinh tế lớn như Ấn Độ, Nhật Bản hay EU đẩy mạnh thu mua năng lượng để thay thế nguồn cung từ Nga và Iran, Trung Quốc sẽ đối mặt với sự cạnh tranh gay gắt trong việc đảm bảo nguồn cung ổn định, khiến nền kinh tế của họ chịu thêm áp lực đáng kể.

Chúng ta biết rằng năng lượng là chìa khóa cho nền kinh tế. Khi năng lượng tăng, chi phí sản xuất tăng. Chi phí sản xuất tăng thì giá cả tăng. Giá cả tăng sẽ dẫn tới sức cạnh tranh giảm, xuất khẩu giảm. Xuất khẩu giảm đồng nghĩa với việc cung nhiều mà cầu ít, dẫn đến dư thừa sản phẩm. Các nhà máy phải hạn chế sản xuất, công nhân chắc chắn sẽ bị sa thải. Đó chính là một vòng lặp dẫn đến sự suy kiệt của một nền kinh tế.

Do đó, việc Mỹ kéo Nga về phía mình và mang tới cho Nga sự hội nhập sẽ khiến Trung Quốc đối mặt với vô vàn khó khăn. Trung Quốc hiện nay là một trung tâm sản xuất và nhà cung cấp nguyên liệu thô lớn nhất thế giới, từ kim loại hiếm đến linh kiện điện tử. Việc hợp tác với Nga giúp Mỹ giảm sự phụ thuộc vào Bắc Kinh trong các chuỗi cung ứng quan trọng. Nga là một trong những nhà cung cấp kim loại và tài nguyên thiên nhiên quan trọng như nhôm, niken và platinum. Mỹ có thể hợp tác với Nga để đa dạng hóa các nguồn cung ứng tài nguyên này, giảm sự phụ thuộc vào Bắc Kinh, đặc biệt là trong các ngành công nghiệp cao cấp như công nghệ điện tử, năng lượng và ô tô.

Việc duy trì quan hệ đối thoại và hợp tác với Nga giúp Mỹ giảm bớt căng thẳng thương mại và chiến lược cạnh tranh toàn cầu với Trung Quốc. Nếu Mỹ và Nga hợp tác về các vấn đề chính trị, an ninh hay kinh tế, điều này sẽ giúp phân tán ảnh hưởng toàn cầu của Trung Quốc. Khi đó, Trung Quốc sẽ phải đối mặt với sự cạnh tranh mạnh mẽ hơn từ một liên minh Mỹ-Nga. Hoa Kỳ có thể hợp tác với Nga để tạo ra các khuôn khổ thương mại và chính trị mới, thay vì dựa vào Trung Quốc. Một mối quan hệ mạnh mẽ hơn với Nga giúp Mỹ cân bằng lại sự độc quyền của Trung Quốc trong các vấn đề thương mại quốc tế và giảm bớt sức ép từ Trung Quốc trong các vấn đề toàn cầu.

Khi hai nước này hợp tác về an ninh quốc phòng, nó còn giúp giảm sự đe dọa từ Trung Quốc trong các vấn đề an ninh. Vậy mới thấy, Tổng thống Donald Trump đã có một bước đi chiến lược đầy toan tính. Ông hiểu rõ rằng mối đe dọa thực sự đối với nước Mỹ không phải là Nga hay Iran, mà chính là Trung Quốc. Thế nhưng, sự thiếu nhất quán trong chiến lược của các đời tổng thống thuộc Đảng Dân chủ trước đó đã khiến Washington dần đi lạc hướng trong việc xác định đối thủ thực sự này.

Với động thái đảo ngược chính sách đối với Nga, câu hỏi đặt ra là liệu đây có phải là một sự phản bội đối với các đồng minh châu Âu hay không?

Châu Âu đứng ngồi không yên vì Mỹ nghiêng sang Nga. Thưa quý vị, trong những giờ qua, các quan chức châu Âu đã bày tỏ lo ngại về việc họ bị loại khỏi quá trình đàm phán để giải quyết cuộc chiến Nga-Ukraine. Họ lo sợ rằng châu Âu sẽ phải chịu trách nhiệm tài chính chính cho việc tái thiết Ukraine và triển khai quân đội mà không có tiếng nói trong thỏa thuận hòa bình. Bộ trưởng Quốc phòng Đức Boris Pistorius đã chỉ trích Tổng thống Trump vì đưa ra các nhượng bộ cho Nga, chẳng hạn như loại trừ khả năng Ukraine gia nhập NATO ngay cả trước khi bắt đầu đàm phán.

Có những lo ngại rằng mối đe dọa từ Nga có thể tiếp tục tồn tại sau thỏa thuận. Các quan chức châu Âu hy vọng sẽ có thêm thông tin rõ ràng từ các cuộc gặp sắp tới với đại diện Mỹ tại Hội nghị An ninh Munich. Tuy nhiên, thực ra đây là một cách nhìn nhận rất ngắn hạn của các chính trị gia diều hâu ở châu Âu. Nếu nhìn sâu xa hơn, sẽ thấy rằng việc Mỹ trở lại nồng ấm với Nga cũng mang lại một số lợi ích to lớn cho châu Âu.

Khi Mỹ và Nga cải thiện quan hệ, căng thẳng giữa phương Tây và Nga sẽ giảm bớt, và điều này giúp ổn định tình hình an ninh tại châu Âu. Một môi trường đối thoại và hợp tác giữa Mỹ và Nga cũng sẽ giúp châu Âu tránh được các cuộc đối đầu quân sự hoặc các cuộc xung đột tiềm ẩn, đặc biệt là liên quan đến các khu vực Ukraine hay biên giới Trung-Nga-NATO. Khi đó, châu Âu có thể giảm bớt sự phụ thuộc vào Mỹ trong các vấn đề an ninh, từ đó tăng cường khả năng tự chủ trong việc giải quyết các vấn đề nội bộ và khu vực.

Chẳng phải châu Âu vẫn luôn nói rằng mình cần tăng cường quyền tự chủ hay sao? Dù sao đi nữa, châu Âu vẫn sẽ có tiếng nói quan trọng trong quá trình tái thiết Ukraine cũng như trong việc đảm bảo an ninh và sự ổn định khu vực. Các cường quốc châu Âu như Đức hay Pháp vẫn sẽ giữ vai trò quan trọng trung gian trong các cuộc đàm phán tương lai.

Khi cải thiện được mối quan hệ với Nga, Mỹ cũng sẽ giảm bớt sự hiện diện quân sự tại châu Âu, giảm chi tiêu quân sự cho các quốc gia NATO. Điều này sẽ giúp châu Âu tự lo liệu được phần lớn an ninh cho mình. Trong trường hợp Nga không gây ra mối đe dọa lớn, châu Âu cũng có thể cắt giảm bớt chi tiêu quốc phòng mà vẫn duy trì được sự ổn định.

Về mặt kinh tế, sự thịnh vượng của châu Âu bắt nguồn từ nguồn cung năng lượng giá rẻ từ Nga. Các quốc gia châu Âu phụ thuộc vào nguồn cung khí đốt và dầu mỏ từ Nga. Khi một thỏa thuận hòa bình và hợp tác giữa Mỹ và Nga được thành lập, nó sẽ làm giảm giá năng lượng và giúp các quốc gia châu Âu tiết kiệm chi phí năng lượng. Điều này mở ra các cơ hội đầu tư và hợp tác quốc tế, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế của EU và liên kết thương mại xuyên Đại Tây Dương.

Cuộc chiến tại Ukraine – được nhiều người ủng hộ xem là cuộc chiến vệ quốc – đang bước vào giai đoạn đầy biến động. Tuy nhiên, một thực tế gây tranh cãi và không kém phần đau lòng là cuộc xung đột này lại bị coi là vụ rửa tiền lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ kể từ khi chiến tranh bùng nổ vào năm 2022. Chính quyền Tổng thống Biden đã cam kết các khoản viện trợ tài chính và quân sự khổng lồ cho Ukraine, với tổng số tiền từ phương Tây, đặc biệt là từ Mỹ, đã lên tới hàng trăm tỷ USD.

Washington đã liên tục duyệt hàng chục tỷ USD viện trợ dưới nhiều hình thức, từ hỗ trợ quân sự, viện trợ nhân đạo cho đến các khoản tài chính trực tiếp giúp chính phủ Ukraine duy trì hoạt động. Tuy nhiên, sự thiếu vắng một cơ chế giám sát minh bạch và chặt chẽ đối với dòng tiền khổng lồ này đã làm dấy lên những lo ngại nghiêm trọng. Việc lạm dụng, biển thủ hay thậm chí là rửa tiền có thể xảy ra khi những khoản viện trợ không được kiểm soát chặt chẽ, tạo điều kiện cho các cá nhân hoặc tổ chức có động cơ không trong sáng trục lợi.

Bên cạnh đó, Ukraine vốn đã đối mặt với vấn nạn tham nhũng ngay từ trước khi cuộc chiến bùng nổ. Việc đổ dồn nguồn tài chính khổng lồ vào một hệ thống chưa hoàn toàn minh bạch càng làm gia tăng rủi ro thất thoát và sử dụng không hiệu quả, đặt ra một câu hỏi lớn về trách nhiệm giải trình của chính phủ Ukraine và các quốc gia viện trợ.

Đáng chú ý, dòng tiền viện trợ này chủ yếu chảy vào túi các tập đoàn quốc phòng lớn – những đơn vị đang hưởng lợi từ các hợp đồng cung cấp vũ khí, thiết bị quân sự và dịch vụ hỗ trợ cho Ukraine. Trong một số trường hợp, quá trình đấu thầu và phân bổ hợp đồng diễn ra thiếu minh bạch, mở ra cơ hội cho lợi ích cá nhân và các hành vi gian lận tài chính. Không chỉ dừng lại ở đó, nhiều tập đoàn quốc tế có mối liên hệ mật thiết với giới chính trị gia hoặc các nhóm lợi ích tại Mỹ, tạo điều kiện cho việc điều phối hợp đồng theo hướng có lợi cho một số ít cá nhân mà không đảm bảo yếu tố kiểm soát chất lượng hay hiệu quả sử dụng nguồn quỹ.

Trên thực tế, cuộc chiến tại Ukraine hoàn toàn có thể được ngăn chặn ngay từ đầu nếu các nhà lãnh đạo Mỹ và EU khi đó thực sự ưu tiên con đường đàm phán, đối thoại cũng như tìm kiếm giải pháp hòa bình thay vì đẩy thế giới vào một cuộc xung đột kéo dài. Những chính trị gia theo đường lối cứng rắn đã góp phần thúc đẩy cuộc khủng hoảng đến tình trạng hiện tại.

Nếu Tổng thống Donald Trump có thể chấm dứt xung đột và khôi phục lại quan hệ với Moscow, điều đó không chỉ mang lại lợi ích cho chính nước Nga mà còn giúp Mỹ, EU và phần còn lại của thế giới tránh được những hệ lụy khôn lường.


Mới hơn Cũ hơn

نموذج الاتصال