Tại hội nghị Đảng Tự Do, điều khiến những người theo chủ nghĩa tự do lo ngại nhất là quyền tự do cho một người tên Ross Ulbricht. Như nhiều người khác, tôi không thích bị phân loại, nhưng nếu bị buộc phải chọn hệ tư tưởng chính trị, tôi sẽ chọn "nghiêng về chủ nghĩa tự do".
Nói cách khác, tôi ủng hộ phần nào chủ nghĩa tự do, nhưng không muốn bị ràng buộc. Tôi tin rằng chính phủ ít can thiệp nhất là chính phủ tốt nhất.
Tuy nhiên, vào tối ngày 25/5, khi xem cựu Tổng thống Donald Trump trình bày tại Hội nghị Tự do trên truyền hình, tôi cảm thấy muốn từ bỏ chủ nghĩa tự do. Những người tham dự hội nghị liên tục chế nhạo ông Trump, tỏ ra non nớt và khinh thường ông đến mức không ai khác muốn liên quan đến họ. (Nghe nói doanh nhân Vivek Ramaswamy cũng bị đối xử tương tự, nhưng với số lượng khán giả ít hơn.)
Sự kiện này diễn ra chỉ hai đêm sau khi ông Trump diễn thuyết ở quận Bronx, New York, nơi ông được một đám đông lớn hơn, đa chủng tộc và chủ yếu là tầng lớp người lao động chào đón nồng nhiệt hơn. Sự so sánh này là đáng chú ý.
Tại hội nghị, điều khiến những người theo chủ nghĩa tự do lo ngại nhất là quyền tự do cho Ross Ulbricht. Họ liên tục hô vang "Free Ross" (hãy trả tự do cho Ross), nhiều lần át đi bài diễn thuyết của ông Trump. Những tấm bảng "Free Ross" tràn ngập phòng hội nghị, nhiều lúc che khuất ông Trump khỏi máy quay truyền hình.
Ross Ulbricht, người sáng lập trang web đen Silk Road vào năm 2011, đã tạo ra một thị trường buôn bán ma túy trực tuyến, từ cần sa, heroin đến thuốc gây ảo giác (LSD), và các dịch vụ khác, bao gồm việc thuê tin tặc. Ulbricht kiếm được hàng triệu dollar hoa hồng từ việc này cho đến khi bị bắt vào năm 2013 và bị kết án tù chung thân. Hiện ông đã thụ án được 11 năm.
Đối với ông Trump và những người khác, hệ thống tư pháp Hoa Kỳ rõ ràng có vấn đề, nhưng không nên coi Ulbricht là một người tử vì đạo. Dù vậy, bản án của ông ấy vẫn quá nặng, mặc dù một số trường hợp tử vong do ma túy có liên quan đến Silk Road.
Ông Trump cho biết ông có thể giảm nhẹ bản án cho Ulbricht và cam kết sẽ bổ nhiệm một người theo chủ nghĩa tự do vào nội các của mình. Ông cũng hứa sẽ thả các tù nhân liên quan đến sự kiện Ngày 06/01 (J6). Tuy nhiên, điều này không xoa dịu được đám đông ồn ào, cũng như không chứng tỏ rằng ông là tổng thống theo chủ nghĩa tự do nhất kể từ thời Ronald Reagan.
Điều đáng lo ngại hơn là sự ám ảnh của những người theo chủ nghĩa tự do hiện nay về việc tự do sử dụng ma túy, không phù hợp trong thời đại mà hàng ngàn người Mỹ đang chết vì fentanyl. Điều đó thể hiện một kiểu ích kỷ trong hệ tư tưởng khi bị đẩy đến cực đoan.
Tôi không có ý nói rằng người sử dụng ma túy phải bị trừng phạt nghiêm khắc, nhưng sử dụng ma túy tự do có thể hủy hoại cuộc sống của chính họ và những người xung quanh. Điều này không chỉ là về sự tự do mà họ ca ngợi.
Ma túy đã từng là nỗi ám ảnh của những người theo chủ nghĩa tự do. Năm 2016, tôi đã phỏng vấn Gary Johnson, ứng cử viên tổng thống của Đảng Tự Do, và tất cả những gì ông ấy muốn nói đến là hợp pháp hóa cần sa, như thể đó là vấn đề quan trọng nhất.
Đáng ngạc nhiên là ông Trump, người không sử dụng ma túy hay rượu, lại sẵn sàng làm hài lòng đám đông đòi "Free Ross". Nếu ông ấy cho họ mọi thứ họ muốn, họ sẽ lại đưa ra nhiều yêu cầu hơn.
Điều này dẫn đến một bài học quan trọng: các hệ tư tưởng chính trị khi đi đến cực đoan có thể trở nên nguy hiểm. Chủ nghĩa tự do cũng không ngoại lệ, và nhiều điểm không hoàn hảo của nó đã được phô bày tại hội nghị này. Các hệ tư tưởng chính trị, dù tốt nhất, cũng có thể khiến chúng ta không nhìn thấy thực tế của thế giới xung quanh.